“Ngày và đêm nối nhau thành năm tháng, niềm vui và nỗi buồn nối nhau làm nên một kiếp người.” Tin rằng, nếu biết trân trọng và suy nghĩ tích cực, khó khăn sẽ là động lực để ta mạnh mẽ bước tiếp trên hành trình của mình"
- Sinh viên Khóa K59 - Chuyên ngành Kinh tế Đối ngoại
- Thủ Khoa Kỳ thi Tốt nghiệp THPT 2020 tỉnh Phú Yên
- Học sinh tiêu biểu tỉnh Phú Yên 2020
- Bài đăng trên tạp chí Nghiên cứu Khoa học FTU Working Paper Series
- Học lực xuất sắc năm học 2020 - 2021 và học kỳ I năm học 2021 - 2022
💌Lời yêu thương khó nói - Sự cô đơn của một đứa trẻ
Trong hành trình để em cố gắng đạt được những gì mình muốn, có lẽ sự cô đơn là từ khóa gắn liền với em. Điều đáng buồn hơn là sự cô đơn đó nó đến từ chính gia đình em.
Bố mẹ của em thì đều là nông dân cả, bương chải đủ nghề. Bố mẹ của em sống cơ cực từ nhỏ, không có điều kiện học tập tốt và sự cơ cực đó in hằng vào tính cách của bố mẹ em, nó khiến bố mẹ em trở thành những người mà chưa bao giờ nói lời yêu thương, có phần cộc cằn và dễ cáu gắt. Vào những lần quá mệt mỏi, quá áp lực, sự cọc cằn cáu gắt đó thường đổ lên em, điều đó nó thật sự là một đả kích lớn đối với tâm lý của em vì em đã cố gắng rất nhiều.
Con xin lỗi - Con cảm ơn - Con yêu bố mẹ rất nhiều
Khi mà em càng lớn lên, những góc khuất cuộc sống nó càng được soi tỏ, góc nhìn của em cách nhìn cuộc sống của em nó khác đi. Những cái buổi em gọi điện với bố mẹ em, em thấy hình ảnh bố em, em thấy những vữa xi măng bám lên vai bố, bám lên tóc bố, em thấy da mặt bố mẹ em đen xạm đi vì làm ở ngoài nắng, vã mồ hôi. Thật sự khi đó em thấy vô cùng trách bản thân mình là tại sao mình đang được hưởng những điều kiện như thế này còn bố mẹ thì ở ngoài kia đang cố gắng vất vả cả ngày cả đêm mà trong quá khứ mình suy nghĩ về bố mẹ mình như thế, mình được ngồi học hành mát mẻ như thế này, bố mẹ thì ngồi ngoài nắng để những tia nắng nó in hằng nó ăn sâu vào da mặt của bố mẹ như thế. Điều đó khiến em cảm thấy là cuộc sống này nó không chỉ bất công với một mình em mà còn cho cả bố mẹ em Họ còn chịu những áp lực mà nó còn lớn hơn cả em nữa. Vì bố mẹ em ngoài áp lực nuôi chính bản thân mình, còn nuôi em và nuôi cả tương lai của em nữa. Thì lúc đó em mới suy nghĩ là có lẽ bố mẹ cũng cần một người để chia sẻ, họ cũng chịu áp lực và áp lực đó lớn hơn em rất nhiều.
Giờ đây em muốn gửi lời xin lỗi và cảm ơn đến bố mẹ em: "Bố mẹ ơi, bây giờ con đã thay đổi, con thương bố mẹ nhiều và tự nhủ với lòng rằng, bố mẹ đã thật tuyệt vời vì người cho con bằng tất cả gì người có. Con chẳng mong gì từ ba mẹ, chỉ mong ba mẹ thấy vậy mà an lòng cố gắng cùng con"
THÔNG ĐIỆP: Hãy cứ...
Dù chúng ta là ai, hoàn cảnh thế nào, gia cảnh ra sao, hãy cứ là chính mình, hãy cứ nỗ lực vươn lên và hoàn thiện chính bản thân mình để tạo nên những giá trị tốt đẹp cho bản thân, gia đình và cộng đồng. Dù chúng ta áp lực đến đâu, hãy cứ tin rằng “Áp lực tạo kim cương”, hãy cứ tin rằng, mình là viên kim cương thô đang chờ cuộc đời mài giũa để rực sáng. Dù buồn đến đâu, dù đau đến thế nào mà chẳng biết sẻ chia với ai, hãy cứ khóc, hãy cứ hét thật to để lòng nhẹ bớt, để bình tĩnh hơn mà nhìn lại mọi chuyện thật kỹ.
So movingg